CHÚA NHẬT LỄ KÍNH MÌNH MÁU THÁNH CHÚA.
Giản tiện lắm bà con ơi
Vào link lick nhẹ như chơi vậy mà
Bài giảng thơ nhạc nhào ra
Thêm chút thuốc bổ hoan ca cuộc đời.
Kính mời
CHÚA NHẬT LỄ KÍNH MÌNH MÁU THÁNH CHÚA.
Sách Sáng Thế 14.18-20;
Thư Thứ I Thánh Phaolô gửi tín hữu Côrintô 11.23-26
và Phúc Âm Thánh Luca 9.11-17
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca
Đám đông dân chúng biết thế, liền đi theo Người. Người tiếp đón họ, nói với họ về Nước Thiên Chúa và chữa lành những ai cần được chữa.
Ngày đã bắt đầu tàn. Nhóm Mười Hai đến bên Đức Giê-su thưa Người rằng : “Xin Thầy cho đám đông về, để họ vào các làng mạc nông trại quanh đây, tìm chỗ trọ và kiếm thức ăn, vì nơi chúng ta đang ở đây là nơi hoang vắng.” Đức Giê-su bảo : “Chính anh em hãy cho họ ăn.” Các ông đáp: “Chúng con chỉ có vỏn vẹn năm cái bánh và hai con cá, trừ phi chính chúng con phải đi mua thức ăn cho cả đám dân này.” Quả thật có tới chừng năm ngàn đàn ông. Đức Giê-su nói với các môn đệ: “Anh em hãy bảo họ ngồi thành từng nhóm khoảng năm mươi người một.” Các môn đệ làm y như vậy, và bảo mọi người ngồi xuống. Bấy giờ Đức Giê-su cầm lấy năm cái bánh và hai con cá, ngước mắt lên trời, dâng lời chúc tụng, bẻ ra và trao cho môn đệ để các ông dọn ra cho đám đông. Mọi người đều ăn, và ai nấy được no nê. Những miếng vụn còn thừa, người ta thu lại được mười hai thúng.
Đó là Lời Chúa! – Lạy Chúa Kitô, ngợi khen Chúa!
Thơ diễn ý:
Xin Thầy giải tán đám đông,
Chỗ nầy hoang dã mênh mông khô chồi.
Họ đã đói khát quá rồi,
E rằng té xỉu bên đồi vực sâu.
Giêsu ngắn gọn một câu:
Chúng con nuôi họ chứ đâu cho về.
Lạy Thầy khốn khó não nề:
Năm bánh hai cá bõ bèn vào đâu!
Phép lạ xảy đến không lâu!
Cầm bánh với cá! Đôi câu nguyện cầu,
No thoả, vui vẻ, khắc sâu,
Chúa là lương thực, bền lâu trường tồn.
Thương thay cuộc sống bồn chồn,
Tranh ăn, giành uống tưởng khôn hơn người.
Xin hãy nhớ lấy một lời:
Giêsu lương thực từ trời nuôi dân. Amen.
I. Giáo huấn Phúc Âm:
- Phép lạ hoá bánh ra nhiều trong sa mạc là hình ảnh tiền trưng của Bí Tích Thánh Thể:
- Chúa có quyền năng ban lương thực phần xác và phần hồn cho dân chúng như Ngài đã từng tuyên bố “Ta đến để chúng được sống và sống dồi dào!” (Gioan 10.10).
- Thánh Thể là ban chính sự sống thần thiêng của Thiên Chúa cho con người để con người được sống như Chúa sống “Ai ăn thịt và uống máu Ta sẽ có sự sống đời đời (Gioan 6, 51-58).
- Phép lạ hoá bánh ra nhiều là mô thức của Thánh Lễ: Dân chúng đến để nghe Lời Chúa và được ăn no Mình Máu Thánh Chúa.
- Thánh Thể là một giao hoà, một lễ tế và là một thể hiện tình yêu tột cùng. Yêu là trao ban. Yêu tột cùng là trao ban chính mạng sống mình. Một trao ban trọn vẹn.
II. Diễn giải Phúc Âm:
1. Hai phép lạ hoá bánh ra nhiều
a. Phép lạ hoá bánh ra nhiều nuôi 5000 người ăn no không kể đàn bà và trẻ em được gọi là Phép Lạ năm chiếc bánh và hai con cá. Phép lạ nầy được tường thuật trong Phúc Âm Gioan 6. 1-13 và trong Phúc Âm Thánh Luca 9. 11-17 Chúa Nhật Lễ Kính Mình Máu Thánh chúa hôm nay. Cùng tường thuật phép lạ hoá bánh ra nhiều nuôi năm ngàn người trong hoang địa và thu được 12 thúng bánh vụn, nhưng Phúc Âm Gioan và Phúc Âm Thánh Luca cũng có những khác biệt:
Phúc Âm Gioan nói là 5 chiếc bánh lúa mạch (Barley loaves) và 2 con cá được một bé trai mang theo. Còn Phúc Âm Luca bảo “chúng con chỉ có vỏn vẹn 5 chiếc bánh và 2 con cá”. Xem chừng như quên đi hay không có sự đóng góp của em bé trai trong Phúc Âm Luca.
Phúc Âm Gioan cho rằng Chúa rút lui xuống thuyền ở chỗ gần Bethsaida sau khi nghe tin Gioan Tẩy Giả bị chém đầu. Dân chúng đón tin, đi bộ đuổi theo sang tận bờ bên kia hồ. Vừa lên khỏi thuyền, thấy đoàn lũ dân chúng, Chúa chạnh lòng thương xót họ. Ngài bắt đầu giảng dạy chữa lành bệnh tật. Chiều đến, môn đệ đề nghị giải tán đám đông để họ kịp thời về nhà và ăn tối, vì đã xế chiều và họ đang ở nơi hoang vắng xa chợ búa.
Trong tường thuật của Luca thì các môn đệ Chúa quay về sau những ngày thực tập truyền giáo. Chúa đề nghị tìm nơi hoang vắng nghỉ ngơi. Họ đi và dân chúng tìm đến. Chúa giảng dạy, chữa lành bệnh tật. Sau đó làm phép lạ hoá bánh ra nhiều từ 5 chiếc bánh và 2 con cá.
Tuy nhiên cả Gioan và Luca đều nói đến đề nghị của các tông đồ là giải tán dân chúng để kịp về nhà cơm nước nghỉ ngơi. Chúa bảo các tông đồ cho họ ăn. Họ mang đến 5 chiếc bánh và 2 con cá.
Chúa cho lệnh họ ngồi qui tụ thành nhóm. Cầm bánh tạ ơn Chúa, phân phát cho môn đệ và môn đệ phân phát cho dân chúng. Sau cùng còn dư 12 thúng bánh vụn.
b. Phép lạ hoá bánh ra nhiều nuôi bốn ngàn người trong hoang địa từ 7 chiếc bánh và một ít cá, thu lại được 7 thúng bánh vụn được gọi là Phép lạ 7 chiếc bánh và một vài con cá. Phép lạ nầy được tường thuật trong Phúc Âm Matthêô 14.13-21 và Marcô 6.34-44.
Phúc Âm Mathêô và Marcô tường thuật Phép Lạ hoá bánh ra nhiều nuôi 4000 người trong hoang địa gần giống nhau trong những chi tiết sau:
Khi thấy đoàn lũ dân chúng đông đảo theo Chúa. Chúa gọi các tông đồ và nói với họ là Chúa thương dân chúng vì họ đã theo Chúa nghe giảng dạy 3 ngày rồi và không có gì ăn. Chúa không nỡ giải tán họ vì họ sẽ quị ngã dọc đường.
Các tông đồ nói: Không có đủ bánh cho ngần ấy người. Họ chỉ có 7 chiếc bánh và một ít cá. Chúa cho lệnh dân chúng ngồi bệt trên cỏ theo từng nhóm. Ngài lấy bánh và cá, chúc tụng Chúa bẻ ra trao cho các tông đồ và các ông phân phối cho dân chúng. Mọi người ăn no. Còn thu được cả 7 thúng đầy bánh v ụn. Số người ăn 4000 đàn ông không kể đàn bà và trẻ con.
2. Những thắc mắc khó giải thích:
Dân số toàn Do Thái thời Chúa Giêsu có chừng hơn nửa triệu người. Đang khi đó toàn bộ phía Bắc, miền Galilê có 200 làng mạc với hơn 150 ngàn dân. Hai phép lạ hoá bánh ra nhiều đều qui tụ số lượng dân chúng ước chừng 10 ngàn. Một lần 5000 người không tính đàn bà và trẻ em. Lần khác 4000 người không tính đàn bà và trẻ con. Nếu tính cả, không dưới 10.000 người. Một số đông gần mười ngàn người kéo theo Chúa Giêsu vào nơi hoang địa, nghe giảng dạy cả 3 ngày dài. Đất nước Do Thái phần nhiều là núi đá và khô cằn. Làm sao để có thức ăn nước uống cho từng ấy người? Con số 10 ngàn là con số thật hay một ẩn số để nói lên vô số người theo Chúa, đông đến nỗi không thể đếm xuể. Hay phép lạ hoá bánh ra nhiều là hình ảnh tiền trưng của bí tích Thánh Thể. Nên đây có thể ám chỉ toàn thể nhân loại sẽ được nuôi sống bởi chính Mình Máu Thánh Chúa từ thời nầy sang thời khác?
Trong số đông cả 10 ngàn người trong sa mạc mà tại sao chỉ có một em bé trai biết dự trữ bánh lúa mạch và cá làm thức ăn trong những ngày theo Chúa giảng dạy? Nếu thực sự có nhiều người mang lương thực theo, Chúa đã không ngại giải tán họ, vì họ có thức ăn dự bị, không té xỉu dọc đường về nhà. Năm chiếc bánh lúa mạch và 2 con cá được một em bé trai tự nguyện góp phần được trưng dẫn trong Phúc Âm nhằm mô tả ý nghĩa: Góp phần của mình vào việc cử hành Thánh Thể sau nầy?
3. Phép lạ hoá bánh ra nhiều là hình ảnh tiền trưng của Bí Tích Thánh Thể trong Tân Ước:
Từ “tiền trưng” nhằm có ý nói về một sự việc được dùng để trưng dẫn trước một việc quan trọng hơn và có ý nghĩa hơn theo sau.
Con rắn đồng trong sa mạc mà ông Môsê treo lên (Sách Dân Số 21,4-9) để ai nhìn vào sẽ không bị chết vị nọc rằn độc là hình ảnh tiền trưng của Chúa Giêsu chết treo trên Thánh Giá. Ai tin vào Chúa Giêsu sẽ không phải chết vì “Như ông Môsê treo con rắn đồng trong sa mạc thế nào thì con người cũng được treo lên như vậy…” (Gioan 3, 16-17)
Manna nuôi sống dân chúng Do Thái trên đường về Đất Hứa là hình ảnh tiền trưng của Bí Tích Thánh Thể (Sách Xuất Hành 16,4) Chúa Giêsu thành lương thực nuôi sống chúng ta trên đường về quê trời.
Dân chúng Do Thái được cứu khỏi ách nô lệ Ai Cập, vượt qua Biển Đỏ khô chân và sang bến bờ tự do làm con Chúa và sống trong Đất Hứa là Đất của Chúa. Đó là hình ảnh tiền trưng của Bí Tích Rửa tội trong Tân Ước: Chúng ta được tái sinh qua nước rửa tội, thoát ách nô lệ tỗi lỗi và được làm con Chúa thừa hưởng gia nghiệp thiên đàng.
Phép lạ hoá bánh ra nhiều nuôi dân ăn no trong sa mạc là hình ảnh tiền trưng gần nhất của Thánh Lễ: Dân chúng theo Chúa nghe giảng dạy. Họ được nuôi dưỡng bằng Lời Hằng Sống của Chúa. Họ đóng góp phần hy sinh của họ trong việc tế lễ như em bé trai góp phần bánh và cá riêng của mình vậy. Dân chúng được phân nhóm khác nhau, nhưng cùng hiệp thông và cùng lãnh nhận phần lương thực từ tay các tông đồ sau khi Chúa Giêsu đã chúc phúc và bẻ ra.
Trong cả hai phép lạ, Chúa không trực tiếp mang bánh và cá đến dân chúng, nhưng Ngài trao cho các tông đồ và đến lượt họ, họ phân phát cho dân chúng. Đó là nhiệm vụ của Linh Mục là những người được chỉ thị “Hãy làm việc nầy để nhớ đến Ta”. Họ có bổn phận “cho dân chúng ăn”, tức nuôi dân bằng lương thực hằng sống là Mình Máu Thánh Chúa. Nên làm Linh mục là làm lễ, làm phép lạ hoá bánh nuôi sống dân chúng hàng ngày.
III. Thực hành Phúc Âm:
1. Chiếc bánh thứ tư: Một sức mạnh: Phép Thánh Thể
Không bao giờ tôi vui bằng hôm đó: Từ đấy mỗi ngày với ba giọt rượu và một giọt nước trong lòng bàn tay, tôi dâng thánh lễ.
Tuy nhiên cách dâng lễ mỗi nơi mỗi khác. Dưới hầm tàu thủy chở tôi ra miền Bắc, ban đêm tôi ngồi giữa mấy bạn tù, bàn thờ là túi cói đựng đồ, dâng lễ thánh Phanxicô quan thầy của tôi và cho các bạn chịu lễ. Lúc ở trại Vĩnh Quang tôi phải dâng lễ trong góc cửa ban sáng lúc người ta đi tắm sau giờ thể dục. Lúc đã quen với thời khóa biểu của trại, tôi dâng lễ ban đêm, vì chúng tôi được chia thành từng đội 50 người, ngủ chung trên một láng gỗ, mỗi người được 50 cm, đầu đụng nhau, chân quay ra ngoài. Chúng tôi đã tự thu xếp để năm anh em Công giáo nằm quanh tôi. Đến 9 giờ rưỡi đêm, nghe tiếng kẻng là tắt đèn và mọi người phải nằm trong mùng muỗi cá nhân; tôi ngồi cúi sát xuống để dâng lễ thuộc lòng. Tôi đưa tay dưới mùng để chuyển Mình Thánh cho anh em chịu lễ. Chúng tôi nhặt giấy nylon bọc bao thuốc hút để làm những túi nhỏ đựng Mình Thánh. Như thế Chúa Giêsu luôn ở giữa chúng tôi. Chúng tôi tin một sức mạnh: Thánh Thể. Thịt Máu Chúa làm cho chúng tôi sống, “Ta đã đến là để chúng được có sự sống, và có một cách dồi dào” (Ga 10, 10). Như manna nuôi dân Do Thái đi đường về Đất hứa, Thánh Thể sẽ nuôi con đi cùng đường Hy vọng (Ga 6, 53). (Năm chiếc bánh và hai con cá của Đức Hồng Y Phanxicô Xaviê Nguyễn văn Thuận.)
2. Béo phệ, nặng nề
Tôi làm việc ở một Giáo Xứ nhà quê, người Mỹ da trắng.
Tôi hơi lấy làm lạ là đa số, nhất là phụ nữ, béo phệ và rất nặng nề.
Lý do: Thức ăn béo bổ và phần nhiều họ ở tuổi hưu trí, không có việc làm, hưởng trợ cấp chính phủ, nhàn rỗi, ăn nhiều hơn hoạt động.
Đã có ít nhất là hai Cha trong vùng quyết định bỏ bớt hai băng ghế dài mỗi bên trong nhà thờ để có khoảng trống thoải mái hơn giữa hai hàng ghế dài.
Tôi không có ý trách phiền gì về chuyện giáo dân Mỹ ở đây phát phì. Hơn nữa họ cũng quảng đại đóng góp “food bank” giúp người nghèo. Nhưng khổ nỗi, thực phẩm mà họ mang đến cho người nghèo toàn độ hộp đầy chất bổ béo. Sau cùng thì người nghèo lại bị vỗ béo, mang bệnh béo phệ nặng nề.
Ở đây cũng có một bệnh viện rất lớn. Tôi thăm bệnh nhân Công giáo thường xuyên. Điều tôi nhận thấy là những chiếc giường đều to và kiên cố. Nhiều bệnh nhân rất béo phệ, to xác và nặng nề nằm chiếm gần hết giường bệnh.
Tôi muốn nói gì? Muốn nói rằng: Những người béo phệ nặng nề nầy đã chia cho tôi chiếc bánh kiêng ăn. Nhìn thấy những người béo phệ nặng nề, không ai dám phê bình hay có ý kiến gì. Vì sẽ bị tố là xúc phạm. Tuy nhiên, vi họ nhan nhản trước mắt nên tôi sợ béo phệ và lo tập thể dục. Đây là chiếc bánh mà họ chia cho tôi.
Không làm gì khác hơn được ở xã hội mà tự do cá nhân được đề cao quá đáng nầy, chúng ta âm thầm nhận chiếc bánh “diet” để tránh bệnh lên cân, tăng ký, có hại cho chính mình. Coi như là một chia sẻ từ người béo phệ nặng nề.