Bài Giảng Chúa Nhật V Phục Sinh.
CHÚA NHẬT V PHỤC SINH
Sách Tông Đồ Công Vụ 9.26-31; Thư Thứ I của Thánh Gioan Tông Đồ 3.18-24
và Phúc Âm Thánh Gioan 15,1-8
Bài trích Phúc Âm theo Thánh Gioan
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Thầy là cây nho thật, và Cha Thầy là người trồng nho. Nhành nào trong Thầy không sinh trái thì Người chặt đi, còn nhành nào trong Thầy không sinh trái thì Người chặt đi, còn nhành nào sinh trái thì Người tỉa sạch để nó sai trái hơn. Các con đã được tỉa sạch nhờ lời Thầy đã nói với các con. Các con ở trong Thầy, và Thầy ở trong các con. Cũng như nhành nho tự nó không thể sinh trái được, nếu không dính liền với cây nho; các con cũng vậy, nếu không ở trong Thầy. “Thầy là cây nho, các con là nhành. Ai ở trong Thầy và Thầy ở trong người ấy, kẻ ấy sẽ sinh nhiều trái, vì không có Thầy, các con không thể làm được gì. Ai không ở trong Thầy, thì bị vứt ra ngoài như ngành nho, và sẽ khô héo, người ta sẽ thu lại, quăng vào lửa cho nó cháy đi. Nếu các con ở trong Thầy, và lời Thầy ở trong các con, thì các con muốn gì cứ xin, và sẽ được. Ðây là điều làm Cha Thầy được vinh hiển là các con sinh nhiều trái, và như thế các con trở nên môn đệ của Thầy”.
Đó là Lời Chúa – Lạy Chúa Kitô, ngợi khen Chúa
Tóm ý:
Ta là cây nho đích thật
Nhánh không sinh trái bị chặt vất đi
Chết quéo khô héo tức thì
Nhánh xanh sinh trái bám ghì thân nho.
Ta là thân nho cao to
Anh em là nhánh phải lo tháp vào
Trong Ta sức sống dồi dào
Ngoài Ta khô héo tự đào hố chôn.
Tông đồ theo Chúa biết khôn
Cậy dựa vào Chúa hành ngôn trong ngoài.
Cầu nguyện lãnh ý mỗi ngày
Sức sống múc lấy từ Ngài, Cây Nho.
Làm được việc nhỏ chuyện to
Tất cả thành quả là do ơn Trời.
Hiền hoà khiêm tốn ít lời
Cảm tạ ơn Chúa cho đời cành nho. Amen
I. Giáo Huấn P.Â:
Chúa Giêsu là cây nho thật. Chúng ta là cành nho.
Cành nho phải gắn liền với thân nho để có sự sống và sinh hoa trái.
Chúng ta được kêu gọi để sống mật thiết với Chúa Giêsu.
Chúng ta được kêu gọi để liên kết với nhau vì cùng múc lấy sức sống từ Chúa Kitô, từ thân cây nho thật.
II. Vấn nạn P.Â:
Cây nho và cành nho trong Cựu Ước và Tân Ước: hình ảnh của liên kết mật thiết
Đất Chúa hứa hay chính Chúa là một lãnh thổ màu mỡ và trù phú đến nỗi một cành nho phải đến hai người khiêng, như được diễn tả trong Sách Dân số 13.23-24 “Họ vào đến thung lũng Ét-côn, ở đó họ chặt một nhành nho và một chùm nho, rồi hai người dùng sào mà khiêng, họ cũng lấy cả lựu và vả. Người ta gọi nơi ấy là thung lũng Ét-côn, vì chùm nho mà con cái Ít-ra-en đã hái ở đó” Không ai ngoài Chúa có thể ban sự sống cho con người hay cho cuộc sống con người mang hoa trái tươi tốt.
Tiên Tri Isaia diễn tả sự bội tín của Dân Chúa như một người bạn trồng vườn nho trên sườn đồi và chăm sóc kỹ lưỡng, nhưng lại không sinh trái tốt mà là nho dại như trong Sách Isaia 5.1-2 “Tôi xin hát tặng bạn thân tôi, bài ca của bạn tôi về vườn nho của mình. Bạn thân tôi có một vườn nho trên sườn đồi mầu mỡ. Anh ra tay cuốc đất nhặt đá, giống nho quý đem trồng, giữa vườn anh xây một vọng gác, rồi khoét bồn đạp nho. Anh những mong nó sinh trái tốt, nó lại sinh nho dại” Chúa yêu thương chăm sóc và mong Dân Chúa có đời sống tốt, nhưng họ lại bất trung.
Tiên Tri Giêrêmia trong chương 2.21 cũng nói lên tình yêu thương của Thiên Chúa đối với dân Ngài như chủ vườn nho chăm sóc từng cây nho. Nhưng nho lại sinh quả đắng “Còn Ta, Ta đã trồng ngươi như cây nho hảo hạng, cây nho thuần chủng. Sao ngươi lại thoái hoá thành những cành nho tạp chủng !
Tiên Tri Êzêkiel so sánh tình Chúa như một Người Mẹ qua hình ảnh cây nho trồng cận nguồn nước để múc sức sống nuôi đàn con. “Mẹ ngươi giống như một cây nho trồng bên bờ nước. Nó sai trái và um tùm hoa lá nhờ có nhiều nước tràn trề ” (Ez.19.10)
Hình ảnh Cây nho trong Kinh Thánh Cựu Ước cho thấy : Chúa rất yêu thương Dân Chúa. Ngài tận tình chăm sóc và bênh vực Dân Ngài như chủ vườn nho chăm sóc cây nho, chỉ mong sao họ luôn sống trung thành để được phúc trường sinh.
Trong Kinh Thánh tân Ước, Chúa tuyên bố: “Ta là cây nho, các con là cành” như trong Phúc Âm Thánh Gioan hôm nay. Chúa Giêsu so sánh hình ảnh Nước Thiên Chúa với vườn nho được chủ vườn chăm sóc kỹ lưỡng: “Một người kia trồng một vườn nho, ông rào dậu bôn bề, làm một hầm ép nho, và xây một tháp canh rồi ông cho các người làm nho thuê mướn và ông khởi hành đi xa.” (Mk. 2:1 – Mt. 21:2S).
Chúa Giêsu là cây nho đích thực chính Ngài ban phát sự sống và sức sinh sản cho các cành là chúng ta. Qua Giáo Hội chúng ta sống trong Ngài, và không Ngài chúng ta chẳng làm được việc gì như được mô tả trong hình ảnh cây nho và cành nho trong Phúc Âm Gioan hôm nay.
Có rầt nhiều người không tin Chúa Giêsu hay chống lại Chúa Giêsu nhưng sao họ vẫn sống phây phây và tươi tốt?
Số Kitô hữu vẫn mới được 1/3 dân số thế giới. Số 2/3 còn lại được coi như vô thần, không tin Chúa hay nói theo từ ngữ của Phúc Âm Thánh Gioan hôm nay là: Những cành nầy không muốn gắn liền với thân cây, tức không muốn có một tương quan nào với Chúa. Kết quả theo Phúc Âm: Họ sẽ phải khô héo liền và bị ném vào lửa để bị tiêu hủy.
Nhưng thực tế xem chừng không phải vậy: Đa số không tin Chúa, như cành cây nho không gắn liền với thân nho vẫn sống phây phây tươi tốt? Như vậy, tin Chúa, giữ đạo Chúa và chu toàn lề luật Chúa có là điều kiện để sinh hoa kết trái không?
Phải sống thân mật với Chúa mới sinh hoa trái. Đời sống một Kitô hữu được tháp nhập vào thân cây nho tức vào thân thể mầu nhiệm của Chúa Giêsu qua bí tích Thanh Tẩy. Nếu không sống mật thiết với Chúa Giêsu, tức không cầu nguyện, không lãnh nhận bí tích hay không thực hành bác ái Kitô Giáo thì không đem lợi ích thiêng liêng nào cho mình và cho người chung quanh. Chúng ta có thể nhìn thấy hoa trái phát sinh từ những đời sống đạo đức như Mẹ Têrêsa, như Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II, như Đức Hồng Y Phanxicô Xaviê Nguyễn văn Thuận hay như Cha Phanxicô Xaviê Trương bửu Diệp… những người nầy đều chết, nhưng họp là những cành nho không bao giờ bị khô héo, vì gương thánh thiện của các Ngài luôn ảnh hưởng đến các tâm hồn. Nhiều người đã được hoán cải nhờ đời sống của các Ngài. Ông Cao Phùng Xuân nhìn thấy Cha Diệp quì gối chờ bị giết mà phải nhìn nhận “Ông nầy là thánh!”
Vấn đề hai phần ba nhân loại không tin Chúa vẫn sống phây phây tươi tốt là vấn đề của truyền giáo và hoán cải. Khi Chúa xuống trần làm người, không mấy ai tin Chúa. Nhưng Chúa vẫn đi từ làng nầy đến làng khác và rao giảng Tin Mừng và mang ơn cứu độ cho muôn người. Nên vấn đề cành cây nho không gắn liền với thân nho là cách diễn tả sự cần thiết phải sống mật thiết với Chúa. Nói khác đi: chúng ta cần Chúa như cành nho cần nhựa sống. Khi xác quyết như thế, Chúa không hề kết án những ai không tin Chúa thì phải khô héo và ném vào lửa để bị tiêu hủy. Nếu như thế thì làm sao có truyền giáo, có hoán cải và có rao giảng Tin Mừng Cứu Độ?
Nên người Công Giáo đang sống mật thiết với Chúa, không cần đoán xét và ra án cho những người khác nếu họ không tin Chúa thì phải bị phạt, nhưng là vấn để cho mỗi người công giáo là: Làm sao để chuyển nhựa sống mình đang có cho người khác qua lời cầu nguyện và qua những việc làm bác ái? Người không tin Chúa nhìn thấy hoa trái bác ái trong cuộc sống chúng ta sẽ tìm đến và muốn tháp nhập vào thân nho trường sinh.
III. Thực hành P.Â:
Thắp lại lửa Yêu
Cho con thắp lại lửa yêu.
Mỗi khi vọng tiếng chuông chiều nguyện kinh.
Tìm về hạnh phúc yên bình
Lắng nghe lời Chúa tự tình thiết tha.
Bao lần con đã đi xa
Lãng quên mái ấm tình Cha vẫn chờ.
Chợt lòng tiếc nuối bơ vơ
Xin tha thứ tội con thơ lỡ lầm.
Chiều nay về khóc âm thầm
Xin Cha gieo xuống hạt mầm yêu thương.
Tưới hồn con đẫm mát sương
Thắp lên ngọn lửa ấm hương nguyện cầu.
Gửi lòng lên cõi cao sâu
Con mơ thấu tận nhiệm mầu tình Cha.
Nỗi niềm cảm mến chan hòa
Lửa yêu thắp lại khúc ca ân tình.
Thương Huyền