Chúa Nhật Chúa Chiên Lành – Ngày cầu cho ơn Thiên Triệu
Sách Tông Đồ Công Vụ 4.8-12; Thư thứ I của Thánh Gioan Tông Đồ 3.1-2
và Phúc Âm Thánh Gioan 10, 1-10
Bài trích Phúc Âm theo Thánh Gioan
Khi ấy, Chúa Giêsu phán: “Ta là mục tử tốt lành. Mục tử tốt lành thí mạng sống vì chiên. Kẻ làm thuê không phải là chủ chiên, và các chiên không phải là của người ấy, nên khi thấy sói đến, nó bỏ chiên mà trốn. Sói sẽ bắt chiên và làm chúng tản mát. Kẻ chăn thuê chạy trốn, vì là đứa chăn thuê, và chẳng tha thiết gì đến đàn chiên. Ta là mục tử tốt lành, Ta biết các chiên Ta, và các chiên Ta biết Ta. Cũng như Cha biết Ta và Ta biết Cha, và Ta thí mạng sống vì đàn chiên. Ta còn những chiên khác không thuộc đàn này; cả những chiên đó Ta cũng phải mang về đàn; chúng sẽ nghe tiếng Ta. Và sẽ chỉ có một đàn chiên và một chủ chiên. Vì lẽ này mà Cha yêu mến Ta, là Ta thí mạng sống để rồi lấy lại. Không ai cất mạng sống khỏi Ta, nhưng tự Ta, Ta thí mạng sống. Ta có quyền thí mạng sống và cũng có quyền lấy lại. Ðó là mệnh lệnh Ta đã nhận nơi Cha Ta. – Đó là Lời Chúa – Lạy Chúa Kitô, ngợi khen Chúa!
Tóm ý:
Chúa Nhật thứ tư Phục Sinh
Cầu ơn thiên triệu đọc kinh hãm mình.
Kính xin Thiên Chúa giữ gìn
Mục tử đích thực quên mình vì chiên.
Chủ chiên đích thực tự nhiên
Bài sai cửa chính ưu tiên bước vào
Chiên nghe tiếng chủ vui chào
Ngoan ngoãn theo chủ tiến vào đồng xanh
Chủ chiên dẫn lối bước nhanh
Đi trước mắt ngước ngó quanh dòm chừng
Chó sói cọp dữ thú rừng
Tay gậy, tay đá, chận dừng tấn công.
Chủ chiên đích thực cầu mong:
Đàn chiên được sống, được trông kỹ càng
Công giáo duy nhất một ràn
Chủ chiên nhân hậu, bầy đàn bình yên. Amen
I. Giáo Huấn Phúc Âm:
Mục tử là: Người đi qua cửa mà vào ràn chiên.
Được người giữ cửa mở cửa cho vào.
Chiên nhận ra tiếng mục tử và mục tử biết tên chiên mình.
Đi trước để dẫn chiên và chiên đi theo.
Chúa Giêsu là cửa cho chiên ra vào.
Mục tử và chiên phải ra vào bằng cửa ràn chiên.
II. Vấn nạn Phúc Âm:
Vai trò mục tử được mô tả trong Kinh Thánh:
“Người chăn chiên phải mang gậy, nhận quyền lãnh đạo để dẫn dắt chiên và bảo vệ chiên Lạy Chúa, dầu qua lũng âm u con sợ gì nguy khốn, vì có Chúa ở cùng. Côn trượng Ngài bảo vệ, con vững dạ an tâm. (Thánh Vịnh 23,4) Người chăn chiên phải sống và phải cắm lều giữa đàn chiên “Nhà tôi ở đã bị giật tung, và đem đi như lều mục tử. Lạy Chúa, con như người thợ dệt, đang mải dệt đời mình, bỗng nhiên bị tay Chúa cắt đứt ngay hàng chỉ. Từ sáng tới khuya, Chúa làm con hao mòn sinh lực. (Sách Isaia 38 :12)
Người chăn chiên phải yêu thương và chăm sóc chiên: Biết chiên mình: “Tôi chính là Mục Tử nhân lành. Tôi biết chiên của tôi, và chiên của tôi biết tôi, như Chúa Cha biết tôi, và tôi biết Chúa Cha, và tôi hy sinh mạng sống mình cho đoàn chiên” (Phúc Âm Gioan 10,14-15).
Đi trước hướng dẫn chiên: “Khi đã cho chiên ra hết, anh ta đi trước và chiên đi theo sau, vì chúng nhận biết tiếng của anh. Chúng sẽ không theo người lạ, nhưng sẽ chạy trốn, vì chúng không nhận biết tiếng người lạ” (gioan 10, 4-5) Tìm đồng cỏ xanh và suối nước trong cho đàn chiên. Trong đồng cỏ xanh tươi, Người cho tôi nằm nghỉ. Người đưa tôi tới dòng nước trong lành và bổ sức cho tôi. Người dẫn tôi trên đường ngay nẻo chính vì danh dự của Người. (Thánh Vịnh 23,20
Kiểm soát cho đủ số chiên khi trở về ràn: Tại các thành miền núi, các thành vùng Sơ-phê-la, và các thành vùng Ne-ghép, trong đất Ben-gia-min, vùng phụ cận Giê-ru-sa-lem và tại các thành Giu-đa, chiên cừu vẫn còn được lùa qua, dưới bàn tay của người kiểm số chiên – ĐỨC CHÚA phán như vậy (Giêmia 33,13).
Canh giữ đàn chiên trong đêm tối: “Trong vùng ấy, có những người chăn chiên sống ngoài đồng và thức đêm canh giữ đàn vật.” Phúc Âm Luca 2:8)
Đây là một hình ảnh đẹp nói lên sự gắn bó giữa người chăn chiên và đàn chiên.
Đây là một hình ảnh hoàn hảo để diễn đạt Chúa Giêsu, như mục tử nhân hậu dám hy sinh mạng sống để bảo vệ đàn chiên Giáo Hội. Giám Mục địa phận và Linh Mục trong nhiệm vụ cha sở được coi là mục tử đàn chiên Chúa phải BIẾT chiên mình. Không có cách nào biết người khác cho bằng gần gũi, tiếp xúc thường xuyên và sinh hoạt chung với nhau. Nên Giáo Luật điều 533 yêu cầu Cha sở phải sống trong nhà xứ gần nhà thờ và không được vắng giáo xứ quá một tháng trong một năm. Cha sở được yêu cầu phải thăm viếng mục vụ gia đình giáo dân và quan tâm đặc biệt những gia đình thiếu thốn nghèo khổ hay nguội lạnh bê trễ. Giám Mục địa phận và Linh Mục trong nhiệm vụ cha sở được coi là mục tử đàn chiên Chúa phải BAN cho chiên mình sự sống đời đời. Giáo Luật điều 519 nói rằng: Những vị chủ chăn trong Giáo Hội phải thực hành quyền giảng dạy, thánh hóa và hướng dẫn giáo dân. Đây là những phương dược ban cho giáo dân sự sống đời đời. Quyền thánh hóa, tức nhiệm vụ ban bí tích: Linh mục trong nhiệm vụ Cha sở không có quyền từ chối ban bí tích cho người có đủ điều kiện để lãnh nhận (lấy nguồn từ Canonical and Pastoral Guide for Parishes được Hội Đồng Giám Mục Giáo Tỉnh Québec chấp thuận).
III. Thực hành Phúc Âm:
Xin mời thưởng thức bài “Đẹp Thay bàn Tay Linh Mục” để thấy rằng chúng ta cần linh mục như những mục tử đích thực hướng dẫn đàn chiên đến suối nước trong, đến đồng cỏ xanh, được hưởng dùng biết bao nhiêu ơn lành từ những bí tích được trao ban qua bàn tay linh mục.
Đồng thời chúng ta cũng cầu nguyện cho trong gia đình, trong khu xóm, trong giáo xứ có nhiều ơn thiên triệu linh mục để hy sinh phục vụ phần rỗi cho các linh hồn.